Bạn lại kéo tiếp, kéo đến năm sáu lần mà vẫn thấy mình trong đống bùng nhùng màu hồng hồng hoa hoa.Thế thì anh không dám.Cháu đau vì lúc nào mọi người cũng lo thiệt hộ cháu.Họ bảo: Cháu nói thế là nói xằng.Cô ta có lỡ đọc phải cũng đừng nhầm là mình.Còn đi theo nghệ thuật, họ không biết cái gì chờ đợi bạn ngoài sự đau khổ, phóng đãng.Thế là không còn tâm trí mà ngờ hoặc.Những suy nghĩ đêm qua khá rành mạch.Chỉ là ta đang viết.Là bảo thủ, là lập trường kiên định, là ba phải, là dung hòa, là xung đột, là nhạy cảm, là vô tâm… Là thể hiện thông minh, là tỏ ra đần độn.