Tôi nghĩ, nếu tôi chết, người buồn nhất là bố.Lúc đó, bạn sẽ không hứa hoặc phải thất hứa.Và sự yên bình lâu dài sẽ không đến nữa.Rồi bạn sợ phải đến khi chỉ ngồi im lặng, chẳng biết nói gì, chẳng nghe rõ bà nói gì, thi thoảng bà còn khóc.Cái đuôi ngoe nguẩy một lát rồi dừng lại.Vả lại, đây không phải lần đầu bạn mơ kiểu đó nên bạn khá tin là mình sẽ kể được ít nhiều.Sau niềm vui chung, họ dễ lại lừa dối và khinh thị lẫn nhau.Đó là thời gian mà tôi muốn làm một cái gì đó nhưng không biết mình phải làm gì.Nhưng không hiểu một điều là tuổi trẻ không thích nhiều lời.Những sự không tin tưởng đó cùng sự mở mang thêm tầm mắt gần đây khiến bạn hoài nghi mình thậm tệ.
