Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra.Với họ, những nỗi đau tinh thần, những cơn đau thể xác là có nhưng một thằng bé 21 tuổi không thể đau hơn họ được đâu.Bạn đã thực sự dấn thân rồi.Trước đây, bạn từng rất khỏe.Mẹ thì độ này da sạm đi.Tôi khóc vì bác tôi, và rất nhiều người lớn khác, có lẽ không bao giờ còn có ham muốn đọc truyện tranh, chơi game, sử dụng internet để thấy những triết lí sống, những động lực sống, những bài tập sống không thiếu trong đó.Mấy hôm, ngủ đến 3 giờ chiều, đêm thì thức trắng.Tôi xịt xịt xịt lên đầu.Không không cần gì cần ai nữa.Và chấp nhận đời không phải trò chơi.
