Chứ cháu nhận thức được đấy ạ.Bàn tay kia cũng không phải của nàng.Rồi về tủ để đồ mặc đồ.Vì bạn có là thiên tài (thơ) hay không, với họ, không quan trọng.Đã bảo chả thích viết đâu.Không, đó không phải là trò luyện trí nhớ.À nhầm, thế thì chưa xứng gọi là độc giả.Bên trái là những ô cửa kính mà bên trong có những bàn ăn, người ăn và ánh đèn vàng ấm cúng.Bạn, nghĩa là những ai đọc xong nó không coi tôi là thằng hâm, thằng điên, thằng gàn dở, thằng đểu hoặc thằng hèn.Để không khóc, phải cười thôi.
