Và bất ngờ, bên kia khung kính của trại giam là một phụ nữ khắc khổ - mẹ của người thanh niên đã chết, người con trai duy nhất của bà.Với họ, các sự kiện và tình trạng không hề ngẫu nhiên xảy ra; chúng phải có nguyên nhân và kết quả.Rose tự hỏi: "Tại sao những người gần gũi với mình lại dường như quá xa cách và khác biệt với mình?" Những suy nghĩ này ngày càng lớn dần trong tâm trí Rose khiến cô cảm thấy ít thoải mái hơn bên gia đình.Chỉ bằng cách ấy, bạn mới có thể tìm ra con đường đến với hạnh phúc cho chính mình.Những mái hiên nhà đang dần quay trở lại với nhau vì hầu như ai cũng thích có cơ hội được cười với ai đó mỗi khi bước ra khỏi cổng nhà mình.Khi sống mà không có mục đích cụ thể hay sống vị kỷ, 70 trong số 100 người cảm thấy cuộc sống của mình bấp bênh và vô nghĩa, còn khi có một mục tiêu cụ thể, dám hành động và biết chia sẻ thì gần 70/100 người lại cảm thấy hài lòng và cảm nhận được niềm vui và ý nghĩa của cuộc sống.Hậu quả là, anh ngày càng cô lập mình với bạn bè.Điều độc đáo là, xét một cách khách quan thì cuộc sống của họ thật sự không khác nhau mấy, vì họ điều trải qua các biến cố tương tự nhau.Không trốn chạy, hãy dành thời gian suy nghĩ về những chuyện buồn ấy một lần thật trọn vẹn, rổi sau đó trở về với thực tại và hãy hướng mình đến những suy nghĩ tốt đẹp.Đừng chỉ nhìn vào thảm kịch đã qua, hãy hy vọng và hướng đến tương lai
