Đầu thư, người ta kể những nỗi khó khăn của công ty hỏa xa, cái đó ích lợi gì cho mình đâu? Rồi người ta xin mình phụ lực với người ta, sau cùng mới hứa sẽ cất hàng và gởi hàng cho mình mau hơn trước.Ông nói với các nhà nhiếp ảnh rằng: "Anh em còn lạ chi việc đó.(à, phải! Hãng ông giàu nhất, mạnh nhất.Nhưng tới chiều, khi cùng với tôi trở lại phòng giấy của tôi, ông đặt mua cho tôi một số hàng lớn nhất từ trước đến giờ.- Đáng lẽ tôi phải có ý tứ một chút."Nhận được thư của tôi, ông ta lại nhà tôi liền, theo sau có người thư ký.Khi ra đi, con quay lại và chào cha: "Thưa cha, con đi!".Mấy khách hàng khác cũng vậy, trừ một người nhất định không trả một đồng nào hết.Bây giờ tôi gần như không tin một chút nào những điều mà 20 năm trước tôi tin, trừ bản cửu chương ra.Chẳng may, ông thầy đầu tiên dạy nó ca làm cho nó thất vọng: "Giọng mày ca như xé tai người ta".