Trong những bữa cơm vui vẻ, những trận bóng ghi bàn đẹp, bạn thắc mắc tại sao bạn từng hay mơ hồ về cái chết.Trình báo sao đây? Trước tiên là với bác trông xe.Một kẻ lạc loài vô cảm.Nhưng tôi không thấy hơi ấm trong trái tim các chú.Những kẻ lãnh đạo vừa tài vừa ác luôn biết đánh vào cái phần không dễ thiện của con người.Nếu ông sợ cái xã hội này lên án, tôi sẽ thu xếp cho ông đến một nơi hoàn toàn mới lạ.Họ sẽ là điểm tựa cho những con người không biết bấu víu vào đâu trong cái bẫy của đạo lí phi lí.Mọi người bảo: Cố lên, nốt hai năm nữa thôi.Cứ việc gọi tôi là thằng đạo đức giả.Vì nhiều cái oan không giải mà gây hiểu lầm thù hận muôn đời.