Chúng được rút ra từ việc chấp nhận một vài các quan điểm nền tảng.Bây giờ chúng ta phải nghiên cứu việc các sức mạnh này cần phải được vận dụng như thế nào và do ai chúng được chuyển thành hành động mang lại lợi ích.Đặc biệt người ta hay thấy họ trong số những người bẳn tính, những người dễ bị kích động, những người nửa điên loạn, đang ở ranh giới của sự mất trí.Họ ảo tưởng, rằng với một vài tín điều là có thể cải tạo được một xã hội từ gốc lên ngọn và có thể đem lại một nền văn hóa tinh tế trên một nấc thang đã vượt quá từ lâu của sự phát triển xã hội.Thế nhưng đến lúc biểu quyết họ đã chấp thuận nó không chút do dự.thay đổi nhau xuất hiện rồi biến mất môt cách nhanh chóng.Để được như vậy kinh nghiệm phải dựa trên một nền tảng rộng và thường cần phải được nhắc lại liên tục.“Nền văn minh chẳng có sự cố định nào, bị phó mặc cho mọi ngẫu nhiên.Ví dụ như khái niệm dân chủ, chủ nghĩa xã hội, bình đẳng, tự do.Sự phiến diện hoàn toàn kiểu như vậy cũng đã thể hiện trong các phương tiện mà họ sử dụng để đạt đến ước mơ của mình.
