Tiền cũng thế – không để ý đến việc sẽ nằm trong túi ai.Để tự vệ, cái tôi của họ lại tìm đến sự phán xét và phê bình.Thế là tôi bắt đầu nghiêm túc rà soát lại tâm thức mình.Cuối cùng tôi cũng nhận thấy có thể - chỉ có thể thôi - tôi đã sống một cách vô thức theo công thức thu nhập lên-và-xuống của cha tôi.Tất cả điều này có hiệu quả không? Để tôi nói bạn nghe: Tôi đã chứng kiến ba sự kiện kỳ diệu trong đời:Theo cách ấy, bạn sẽ không bao giờ phải từ bỏ tiền bạc của mình để mong đổi lấy hạnh phúc.Tuy nhiên, đối với người giàu, làm việc chăm chỉ, vất vả chỉ là một giải pháp tạm thời, trong khi đối với người nghèo, tình trạng đó cứ kéo dài mãi mãi.Hãy để ý rằng tôi nói họ chơi trò đóng vai nạn nhân, tôi không nói họ là nạn nhân.Tôi cam đoan như vậy.Bạn lưu ý nhé, tôi không nói để phát triển, tôi nói để sống sót.