Khi tôi nghĩ vậy, tôi thấy trước kia tôi ngu quá.Lúc đó anh Haney chưa biết thuật của Carrier để diệt nỗi lo.L" ra đọc lại những lời tự chỉ trích, tôi giải quyết được vấn đề gay go nhất trong đời tôi: vấn đề tu thân.Ông tiếc đã sinh ra làm người, đến nỗi luôn luôn mặc đồ đen và nhất định nhịn đói trong những lễ sinh nhật của ông.Khi tới Trung Quốc và Ấn Độ, tôi mới nhận thấy những nỗi lo lắng về công việc làm ăn của tôi hồi ở nhà, so với nỗi nghèo nàn đói rét ở phương Đông còn là một cảnh Thiên đường.Mấy ngày liền, tôi câu cá trên một dòng suối, phải len lỏi trong bụi cây cao, trèo qua những cành cây đổ, hằng tám giờ liền mà không thấm mệt.Tôi trở lại công việc là tổ chức và dạy những lớp cho người lớn.Đối với ông thì trong sòng đời, bị quất nặng tức là được huấn luyện.Vậy đáng lẽ trằn trọc xoay trở trên giường và lo lắng để hại cho thần kinh, ông ngồi phát dậy và học.Có người trả lời: "Tôi không sao theo lời ông được, vì tôi nhiều nỗi lo quá rồi".