Trước kia tôi làm việc bảy giờ một ngày, Bây giờ một ngày tôi làm 15, 16 giờ.Vậy tôi xin giới thiệu một cuốn sách tuyệt diệu, nhan đề Tôi muốn mắt sáng lại mà tác giã là bà Morghild Dahl, một thiếu phụ bị loà trong năm mươi năm.Và có lẽ không một trẻ em mồ côi nào cám ơn hai ân nhân đó cả, trừ một vài hàng trong thư.Kiếm cách nào bây giờ? Không có kinh nghiệm.Làm như vậy hai lần mỗi ngày.Chính Peary cũng gần như chết lạnh, chết đói mà tám ngón tay lạnh quá, cứng đơ, phải chặt bỏ đi.Sau cùng tội nhân thấy khổ sở như búa đập vào đầu và hoá điên.Viên kiểm lâm ngồi trên mình ngựa, gần những du khách, liền vui miệng kể cách sinh sống của các giống gấu, nhất là gấu Bắc Mỹ này.Chính là công toi, chào khách năm lần bẩy lượt như vậy làm cho tôi thất vọng.Cháu không bao giờ quên được cái chân lý đẹp đẽ ấy mà cô đã dạy cháu.