Bạn cũng không biết nấu ăn ngon, không biết nối điện, không biết sửa xe đạp xe máy, không biết mua bán… Lại còn không biết khom mình.Đến lúc cậu mệt mỏi và khuất phục thì thôi.Từ tầng 4, tôi đi xuống ban công tầng 3, nhìn ra đồng lúa xanh và con đường cao tốc.Trong thế gian này, chẳng có gì tan biến cả.Bạn bắt đầu tưởng tượng: Cuối cùng thì những cơn mệt tích tụ đã quật ngã bác? Hay bác biết bạn không có tên trong danh sách lớp.Và thế là thế hệ sau lại phải gánh những tàn tích.Mọi người không tin tôi, mọi người phải chịu thôi.Cháu ở đây với các bác là cháu quí các bác, các anh chị lắm.Chả biết đường nào mà lần.Bất cứ nơi nào cũng vô số những con người như vậy.
