Còn đầy chuyện khác hẳn để viết nhưng chỉ muốn gõ xong và gửi nốt cái chuyện này rồi bắt buộc phải lo nghỉ ngơi điều trị cho cẩn thận một thời gian.Muốn người ta chịu khó đọc dài để chăm chỉ và thông minh hơn cơ.Cái bệnh của tôi bố mẹ đã hết thuốc chữa.Như tôi trôi nổi khắp phố phường, không sợ lạc nữa nhưng chẳng biết đường nào ra đường nào.Và chúng ngày càng gia tăng bởi quá nhiều nghề nghiệp chỉ là sự lựa chọn theo tình thế.Và loài người là dòng cát trong cái đồng hồ cát tạo hóa mà mỗi hạt cát là một con người.Nhưng mà còn như thế, ngoài bóng đá.Trong những tháng ngày mệt mỏi, bạn thường tưởng trí nhớ của mình suy giảm nhưng việc nhớ các giấc mơ giúp bạn hơi vững lòng rằng bạn còn đang phát triển hơn và việc quên cái này cái kia đơn giản là vì bạn đang bận nhớ tất cả.Biển số… Biển số bao nhiêu nhỉ? Không nhớ.Nhưng tất cả nói chung đều thật chán, thật tẻ nhạt và vô nghĩa.