Ông ta hỏi: "Vậy giấy tờ về những việc bỏ dở, bác sĩ để đâu?".Ông tên Tromper Longmay và hãng ông ở đường 40 Wall street.Ông ta cũng biết pha một ly nước ngon bằng trai chanh độc.Bà thuật lại rằng, thời niên thiếu, bà hết sức nhút nhát, luôn luôn lo lắng, sợ những lời ra tiếng vào.Chảng hạn nếu tôi biết trước rằng khoảng 5 năm nữa, tôi phải chiến đấu trong một trận cũng đổ máu như trận Gettyberg (hồi Nam Bắc chiến tranh) thì chắc là tôi hoảng sợ tới chết ngất.Chỉ trong vài năm được làm hội trưởng Công ty.Tin tức bay khắp thế giới.Trong cuốn Tội gì mà chịu mệt, tác giả Daniel Josselyn có viết rằng: "Nghỉ ngơi không có nghĩa là không được làm gì.nhưng bây giờ tôi thấy sung sướng ngoài ước vọng của tôi.Vậy mà hồi trước có lần ông tính giải nghệ, chịu nhận là thất bại, cho đến khi ông phân tích được nỗi khó khăn thẳng tiến trên đường thành công.