Nhưng các chú, các chú tôi đang tiếp xúc, các chú đã hy sinh vì dân bao giờ chưa? Tôi nhìn người tinh lắm.Lúc đó, tôi trống rỗng.Mạch sáng tạo và khao khát đến với nó không chảy rần rật trong hắn.Hãy để bác nói, đôi khi nói là một cách giải toả tốt.Ở đây, họ tự do trông xuống, thích ngó ai thì ngó.Chỉ nghe một âm thanh đánh thức mình trong giấc chập chờn.Rất rối rắm và hoang mang.Tôi đi chơi, ai sẽ lo cho những người còn lại, ai sẽ quán xuyến việc nhà, ai sẽ đêm đêm lo tắt quạt, đắp chăn cho cháu tôi, ai sẽ nấu ăn sáng cho nó, ai sẽ bóp chân đau cho nó, ai sẽ nhắc nhở nó học hành và giữ cho nó khỏi lông bông.Hai tiếng trước tôi đang… Đang làm gì nhỉ? Mẹ kiếp! Cho tôi 2 tiếng nữa để nhớ ra.Ba bố con cùng đi xem nhưng vé của bố ở khán đài khác.
