Nếu phân tích kỹ thêm lòng mong mỏi, bồn chồn đó thì ta sẽ thấy nguyên do ở điều này: ta luôn luôn tự cho là phải làm thêm cái gì ngoài bổn phận của ta.Trong các loại văn, có lẽ nó bắt ta gắng sức nhiều hơn hết.Trước khi tới bến xe, bạn phải kéo nó về có tới bốn chục lần.Bạn lại cứ nằm xuống, thiêm thiếp triền miên giấc ngủ mà bạn gọi là cuộc sống của bạn đi.Bạn làm việc quan trọng đó lúc nào? Theo tôi lúc thích hợp nhất là lúc đi từ sở về nhà.Trời! thế mà đã 11 giờ 15 rồi chứ! Sửa soạn đi ngủ thì vừa, Rồi bạn bỏ ra 40 phút để sửa soạn đi ngủ, trước khi đi ngủ, bạn quen uống một ly uýt-ki thứ hảo hạng, điều ấy dễ hiểu.Thường thường ông không yêu thích công việc của mình, may lắm là không ghét nó.Mỗi người và trường hợp mỗi người đều riêng biệt.Nó đã là lòng bạn rung động và sẽ làm lòng bạn rung động.Y có thể không bao giờ tới thành La Mecque.