Buổi tối, anh bán hoa tạ các câu lạc bộ, quán bar, quán rượi.Thật vậy, nếu chúng ta phân tích đều này một cách kỹ lưỡng, các rắc rối mang lại cho chúng ta cơ hội giải quyết chúng.Liệu có ai trong chúng ta có một cuộc sống như thế không? Một cuộc sống không có cảm giác đau đớn?Lee qua đời năm 1967.Tôi sẽ không bao giờ quên câu nói sau cùng của anh.Họ chỉ biết ngồi trước màn hình cuộc đời mà quan sát như thể không còn cách nào khác hơn chấp nhận nó cứ tiếp diễn như thế mãi mãi.“Ngay cả khi gieo một viên sỏi dê bé xíu rơi xuống nước, mọi thứ cũng bị thay đổi mãi mãi, mực nước dâng lên và những gợn sóng của năng lượng không ngừng lan tỏa ngay trên mặt hồ và phía xa xa.Thực tế ở Singapore đã có câu nói đùa rằng người ở đó phải chịu đựng 3”K”- Kiasu (khiếp sợ), Kia See (sợ chết) và Kia Bo (sợ vợ).Tôi nhớ mình đã tham gia một số cuộc biểu tình ở Kuala Lumpur vì tôi là một thành viên của Ban chấp hành và cũng vì ham vui chứ không hẳn vì muốn đấu tranh cho các vấn đề đó.Hầu hết chúng ta chỉ căm ghét sự khó khăn hay đau khổ.