Tôi nghiên cứu sinh vật học, khoa học triết học và các tôn giáo.Sự ấy đúng trong vài trường hợp, nhưng lại rất thiếu thốn.Sau cùng bận việc và hăng hái quá, tôi quên hết bệnh tật, ra khỏi giường đến ngồi ở bàn.Lần tới thăm ông, tôi nhận thấy mỗi năm có đến hai vạn du khách đến xem sở nuôi rắn của ông.Khi tôi phỏng vấn cô Merle Oberon, cô tuyên bố rằng cô nhất định quẳng gánh lo đi, vì cô biết cái ưu tư sẽ tàn phá cái nhan sắc của cô, cái bảo vật quý nhất, nhờ nó cô nổi danh trên màn ảnh.Muốn tìm được hạnh phúc thì chúng ta phải theo cách hiệu nghiệm đó.Lập tức, ông già đáng thương này nhoẻn cười và bảo tôi: "Trời hôm nay đẹp quá nhỉ".Mặt tôi vừa toạc vừa sưng, mắt tôi gần nhắm nghiền lại.Thế rồi tôi nguôi dần và tôi cố gắng bắt tôi phải suy nghĩ về những vấn đề mà trước kia tôi không để ý hay có khi còn khinh thường.Như vậy là nỗi khó khăn của chúng tôi gần giải quyết được.
