Bây giờ có bảo tớ là đạo đức giả cũng chả mấy ai bắt chước đâu.Em sẽ ngắm nó từ đời sống cũ và đời sống mới.Và đôi lúc bạn muốn thế chứ, để thoát khỏi trạng thái dồn nén.Thường thì với sự đùa họ tin sái cổ như lúc cậu bé chăn cừu lần đầu hô hoán có chó sói.Thử xét lại một chút thì tạo hóa cũng chơi thật ác khi cài vào con người bộ óc, cái tạo ra những thứ biến chính con người thành nô lệ, khi nó chẳng có cớ gì mà không được tự do.Ông sẽ được thoát li, thoát li khỏi những kẻ như tôi.Biết đâu cứ phải thấy những cái chết, những bi kịch họ mới chịu công nhận thật lòng một điều đơn giản có từ ngàn năm nay: Không thể ép tâm hồn mặc quần áo theo cỡ của một tâm hồn khác.Có phải tôi nói đâu.Cuốn sách thì vớ vẩn.Người lớn thật buồn cười.