đạp chạy vòng vòng ăn cắp xoài ổi nhà hàng xóm của thằng bạn.Hãy trân trọng và yêu quý những gì mình đang có trước khi nghĩ về những điều mà đôi khi ta theo đuổi cả cuộc đời mà vẫn chỉ là con số 0.Thời gian quả là không chờ đợi một ai, thấm thoáng đã qua một năm học, hôm nay trời đang khô tran bỗng có một cơn mưa rào chợt thoáng qua làm cho không khí trở nên thật ngột ngạt và oi bức.Có lẽ một phần vì chị thương cho đứa con thơ dại, một phần cũng vì chạn lòng thương cho chính số phận nghiệt ngã của mình.- Rồi, anh khỏi lo, tác phong làm việc của tôi xưa nay anh còn nghi ngờ sao?! Mà hôm qua mới làm “1 chập” với bà xã, bực bội thật! – Ba Chip đáp lại.Bỗng ông thấy lạ lạ.Những hình ảnh đó vô tình làm chạnh lòng cô như một vết thương bị xát thêm muối.Nhận hay không thì tùy, nhưng mình không thể sống như người vô tình vô nghĩa được.- Thế à, được rồi, nếu cháu muốn thì ta sẽ đưa cháu đi – Ông Gió trả lời.Ghét quyết định ra đi, cậu muốn tìm câu trả lời đích thực cho cuộc đời mình.
