Người ta dạy việc tôi trong có hai ngày, mà những điều chỉ bảo đó lại càng làm cho tôi sợ hơn nữa.Ông kiếm tên và địa chỉ của những người tàn tật khác và viết những bức thư vui vẻ an ủi họ để họ và ông cũng được vui lòng.Cỏ xanh trong vườn cũng vậy.và vui sống này chỉ trong 3 năm (1948-1950) đã tái bản tới lần thứ tư.Tất nhiên tôi dặn họ phải làm vui lòng ngườii một cách nhũn nhặn, thân ái.Ông nằm ngủ trên chiếc giường con cũ kỹ.000 dân số không, thì bà đáp: "Được chứ! Tất nhiên là được chứ!".Rồi tôi qua giúp một công ty bảo hiểm nhân mạng, vẫn để cho Thượng Đế dắt dẫn.Vậy muốn diệt tật hay lo, để nó đừng diệt ta, bạn nên theo quy tắc này:Ngoài ra không còn cách nào khác.