Những con lợn ấy lại đã đang và sẽ làm chủ biết bao nhiêu đàn bà và trẻ con.Tôi gào suốt con đường cái câu trong bài Unforgiven II của Metallica mà thằng bạn dạy cho.Chả có gì để nhớ ngoài vài khuôn mặt thân quen và những kỷ niệm chung.Hắn thấy ngột ngạt giữa tò mò và chán nản khi diễn đạt không đúng cái gì đó mơ hồ mà mình thực sự muốn diễn đạt.Bạn thì có lẽ sẽ không thanh minh.Bóng đèn thì bình thường, không cần kể.Còn khả năng điên hoặc chết à? Mi thử chui vào những cơn đau của ta mà xem.Chắc bạn có chút ám ảnh về cái câu đó.Tao đờ mẹ bật quạt mãi mà đờ mẹ đéo hết nóng….Tôi lại bảo: Cháu vướng xe tải cháu chưa đi được, chú cho cháu xin chìa khóa, cháu đi ngay.
