Cùng lúc, ông đã làm hai việc “dại dột”.Đó có thể xem là “phương châm sống” của người nắm vai trò “mật mã” iPod.Đó cũng chính là dấu ấn của Jobs từ khi trở lại “cầm lái” con tàu Apple.Và như vậy, với hầu hết nghệ sĩ, họ không bao giờ nhận lại được số tiền tạm ứng, vì vậy họ hết tiền.Ngay việc chuyển hướng sang lĩnh vực công nghệ phần mềm rồi dồn toàn lực tập trung vào thị trường nhạc số với máy nghe nhạc iPod và các phương tiện hỗ trợ quanh nó cũng là chuỗi “đói khát” và “dại dột” khác của ông.Nhưng về ở khía cạnh khác, ăn cắp là bậy bạ.Tất nhiên, điều đó khá đau đớn trong vài năm đầu tiên.Mike Evangelist và nhóm làm việc dành hàng trăm giờ chuẩn bị cho một phân đoạn kéo dài khoảng năm phút.Jobs nói: “Đó là tiền học đại học của tôi”.Đó chính là ngọn nến lung linh đánh tan cái u ám và ngột ngạt cố hữu của một cái ga-ra cũ – văn phòng đầu tiên của công ty máy tính Apple.