Bác bảo: Cháu thì làm sao vận động trí não nhiều như thế.Chỉ thấy một tí xíu thất vọng.Nên bạn đừng ban phát lòng xót thương bừa bãi.Để khám phá đến tận cùng.Thi thoảng vẫn bình luận vài câu.Từ rất lâu tôi luôn có cảm giác mẹ là người thần kinh mỏng mảnh nên tôi thường chịu trận.Ăn sáng xong ở nhà bác, thay vì đến trường, tôi đảo qua nhà.Những cái tát của cát.Như thế sẽ chỉ làm khổ nhau.Mà không, lúc ấy, có lẽ im lặng là hạnh phúc.
