Dù lòng tôi đang ơ hờ lắm.Cái giá chung để nhảy từ tiêm đau đến tiêm không đau.Mẹ lại hỏi: Mẹ xin hai bác cho con về nhà nhé.Bạn có cảm giác vừa ham muốn vừa sợ hãi độ sâu của nàng.Vả lại mình là sinh viên, cô ta là giáo viên.Không có nó thì sao? Cuốc bộ hoặc đi xe buýt.Khi bạn phải đánh nhau hoặc làm lành với chính mình, thật khó.Con người? Họ là ai? Đồng chí công an ấy, người trông xe kia.Rồi bảo cảm ơn ta đi.Làm thế nào bây giờ? Ngủ hay không ngủ? Thôi, đùa đấy.
