Cổ họng hơi nghẹn và lồng ngực hơi rỗng.Nhưng họ lại cho đó là một ảo tưởng trong cái xã hội này.Không, cháu chẳng bao giờ bắt xã hội thích nghi với mình, cháu luôn thích nghi với xã hội hiện tại, nếu không, với cái đầu hỗn độn của cháu, làm sao cháu vẫn hiền lành được, vẫn cười được trong những bữa cơm và vẫn sống dù cái chết là thứ xoa dịu nỗi đau không tồi.Tôi tự hỏi tại sao họ lại cho một số con chim vào những cái lồng nhỏ trong một cái lồng to.Ông anh múc hai gáo nước đổ vào lò than.Chẳng có gì đang ràng buộc ông cả.Hắn cho rằng có khả năng đứng ngoài dục vọng và hiểu được cái dục vọng đang có trong mình và xung quanh mới là một trạng thái tương đối toàn diện.Vô tâm thì cho chết! Còn phàn nàn gì nữa.Sự ngẫu nhiên thiện ác ấy thuộc về con người bản năng trong một xã hội mông muội.Và có thể những kẻ hèn không chịu bắt chước lúc tốt lại nhè lúc xấu mà noi theo.