Thực ra bạn biết bác cũng chỉ cảnh cáo rồi sớm muộn cũng thả cho bạn về trong ngày.Nhẹ hơn thì nghe làm gì, nó bồng bột, nó trẻ dại.Bạn, nghĩa là người không sợ tôi và không khinh tôi.Cháu ở đây với các bác là cháu quí các bác, các anh chị lắm.Dù mỗi ngày lại nảy nòi ra đủ thứ để viết, mỗi lần đọc lại lại muốn viết khác.Chúng tôi ngồi yên với sự thoải mái chứ không gắng gượng hay kìm nén.Khi mà trước hôm thi đại học một ngày, mẹ dẫn tôi đến nhà một ông thầy.Rồi ông lại bảo: Thôi.Dù bây giờ lâu lâu chợt gặp nàng, tôi không thấy hạnh phúc và đớn đau như trước đây vài năm nữa.Để bạn yên và bạn có thể giúp họ rất nhiều mỗi khi bạn có thời gian bên họ.